Dành cho những người sẽ vào đại học, sẽ có những ước mơ
của riêng mình.
Tôi từng là những người như bạn, cũng cân đo đong đếm
khi mùa học sinh gần kết thúc. Mùa thu cuối cấp là mùa của những bâng khuâng giữa
hiện tại và tương lai. Thời gian đó người ta để quá khứ trong hộp bút để đón nhận
những dự tính cho mai sau và cũng ý thức được sự trôi đi của những kỷ niệm đẹp
nhất
Cái quan trọng nhất của con người lại bị quên lãng
trong lúc này. Đó là nhận thức. Nhận thức bạn sẽ đam mê thứ gì. Nhận thức sẽ chọn
lối đi ra sao. Nhận thức một tình yêu sẵn có liệu có vững bền. Chúng ta quên.
Thường thôi! Chúng ta còn trẻ, chẳng quá quan trọng hóa vấn đề vật chất và sự
nghiệp. Bạn cũng thế, bạn phải thế. Đó mới là sự trưởng thành một cách tự nhiên
của tuổi trẻ.
Nhưng hãy nhớ rằng bạn không trải qua tuổi 18 quá một
lần. Có những thứ ở thời học sinh là nền tảng cho bạn sau này. Tuy nhiên, không
ít những điều sẽ vụt đi như quả bóng bay bởi những cơn gió bất chợt của dòng đời.
Hãy tập chấp nhận khi buông tay nhưng cũng đừng quên hết tất cả, bởi lẽ mọi thứ trôi qua đều
cho ta bài học đáng trân quý. Quan trọng nhất, phải có đam mê thì con người mới được là sống.
Gửi bạn, gửi những con người yêu kỉ niệm và nhiều hoài
bão
"...khi chưa lớn, đừng nói quá yêu ai đó. Tình cảm
là món bánh đắt tiền chỉ làm một lần thôi...."